๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

"Uống chén trà đã rồi hãng đi." Phạm Nhàn nhìn Đới công công bằng ánh

mắt ôn hòa. Trên gương mặt Đới công công không thể khống chế được nỗi bối

rối và lo âu, vài năm qua lão ta lên xuống trong cung đình đều vì nhờ vào vị

quyền quý trẻ tuổi trước mặt, thế nhưng hôm nay lại phải tự mình đến Phạm

phủ tuyên đọc chiếu chỉ này, trong lòng Đới công công thật sự có phần không

thoải mái.

"Nô tài còn phải quay trở lại cung đình." Đới công công nhìn Phạm Nhàn

bằng ánh mắt lo lắng, giọng run rẩy nói: "Bệ hạ chỉ tức giận nhất thời, qua vài

ngày nữa sẽ ổn thôi."

Phạm Nhàn hiểu tại sao lão lại lộ vẻ mặt ấy, mỉm cười vỗ vai lão nói:

"Ngươi cũng đừng nghĩ ngợi gì nhiều, nếu bệ hạ sai ngươi đảm nhiệm trọng

trách tuyên đọc chỉ dụ, chắc cũng là tin tưởng ngươi."

Đới công công cung kính hành lễ rồi chuẩn bị ra về, nhưng lại nghe giọng

trầm trầm của Phạm Nhàn vang bên tai: "Nhược Nhược ở trong cung có ổn

không?"

Thái giám và đại thần tự ý truyền tin tức là điều đại kỵ, nhưng sau một

thoáng suy nghĩ, Đới công công vẫn không chút do dự, hạ giọng nói: "Phạm

tiểu thư sống rất tốt trong cung, thường lui tới Ngự Thư phòng nghe nghị sự, bệ

hạ đối đãi với tiểu thư rất tốt, đại nhân không cần lo lắng."

Cả nhà họ Phạm này thật ra cũng được xem là thành viên chính thống của

hoàng tộc Lý gia, cộng thêm Phạm Nhàn từng có ân với Đới công công, vị thái

giám không để tâm đến những điều kiêng kỵ, hạ giọng thuật lại tình hình của

Phạm Nhược Nhược trong cung thời gian gần đây.

Phạm Nhàn hơi nhướn mày, có phần bất ngờ. Y đoán không ra ý đồ của bệ

hạ, cũng không hiểu vì sao muội muội lại thoải mái đến thế trong cung, hoàn

toàn không giống một con tin.

Sau khi tiếp nhận ý chỉ xong, Phạm Nhàn quay vào sảnh chính, nhìn thê tử

luôn im lặng lắng nghe sau lưng mình, nhẹ nhàng nói: "Hôm nay chỉ là đợt đầu,

trên người ta có quá nhiều chức vụ. Nếu bệ hạ muốn lột dần từng lớp một cũng

cần chút thời gian."

Lâm Uyển Nhi liếc nhìn y, nhẹ nhàng cắn môi dưới đáp lại: "Danh bất chính

ngôn bất thuận, dù chức Viện trưởng hiện giờ đang khuyết, chắc chắn bệ hạ sẽ

chờ chàng vào cung thỉnh tội xong, vài ngày nữa sẽ phong chức vụ đó cho lại

cho chàng, nhưng... cuối cùng hoàng quyền vô biên, nếu thiếu chức Viện

trưởng, mấy ngày tới chàng muốn thâu tóm lực lượng trong viện, chỉ sợ sẽ gặp

chút trở ngại."

"Bệ hạ cũng hiểu điểu này, nên đao thứ nhất của hắn đã chặt chức vụ trong

viện của ta." Phạm Nhàn ngồi xuống, hạ giọng nói: "Ít ra trong thời điểm này,

hắn vẫn chưa muốn triều đình hỗn loạn, nên đang dần tiêu hao, cũng chờ đợi ta

tự nguyện cúi đầu nhận tội. Chỉ là... nhiều năm qua, Giám Sát viện vẫn luôn

nằm dưới sự khống chế của lão thọt, bệ hạ vẫn còn chưa hiểu hết các đường lối

bên trong. Dù Giám Sát viện có nhiều người sẽ sợ hãi hoàng quyền, nhưng

chung quy vẫn còn nhiều người không chấp nhận ý chỉ, chỉ chấp nhận truyền

thừa trong viện."

"Bị quản thúc tại gia cũng như bị tự sát, đều là vấn đề rất khó giải quyết."

Phạm Nhàn nói: "Bệ hạ muốn cho cả thiên hạ, thậm chí cả chính ta dần quen

với ngày tháng ta mất đi quyền lực, như vậy hành hạ ta sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Vì thế ta phải nắm chắc thời gian."

Lâm Uyển Nhi cau mày lại. Cô vẫn chưa rõ, cho dù Phạm Nhàn có thể phá

vỡ mạng lưới giám sát bên ngoài phủ, liên hệ với thành viên trong Khải Niên

tiểu tổ, nhưng chỉ một lần gặp mặt làm sao có thể giải quyết vấn đề?

"Thuộc hạ của ta đều là người tài giỏi." Phạm Nhàn nhận ra nghi hoặc trong

lòng cô, bình tĩnh nói: "Hơn nữa trong lúc ta bị giam lỏng họ có thể giúp ta đi

liên hệ với một nhóm người tài giỏi hơn nữa."

Nếu Phạm Nhàn dùng vũ lực phá vỡ mạng lưới canh gác bên ngoài phủ, với

tu vi hiện tại của y, đó thực sự không phải chuyện quá khó khăn. Như đêm qua

y đã nói, trừ phi bệ hạ đích thân đến, bằng không trong thiên hạ Khánh Quốc

này rất khó tìm ra ai đó người có thể theo kịp bước chân của y.

Có điều, y buộc phải cân nhắc đến an toàn của các thuộc hạ cũng như sinh

mệnh của những người hợp tác đang ở ngoài kinh đô. Vì vậy y không thể để lộ

manh mối nào cho phe cung đình theo dõi và truy tìm căn cơ thật sự của mình.

Mất chức Viện trưởng Giám Sát viện không ảnh hưởng đến khả năng Phạm

Nhàn dùng những quan lại trung thành với mình và Trần Bình Bình để nắm lại

thực quyền của viện. Còn nếu triều đình thực sự dùng Phạm Nhàn để triệt hạ

trọn vẹn thế lực đang ẩn nấp sau hậu trường, việc Phạm Nhàn liên kết với

những phe phái xa cách triều đình sẽ gặp nhiều khó khăn hơn cả.

Vì thế, Phạm Nhàn hành động rất cẩn thận. Những động tác của y với thế

nhân chỉ là vẻ tàn nhẫn, ngang ngược không nương tay. Bởi vì sau khi thánh chỉ

của bệ hạ cách chức Viện trưởng Giám Sát viện của Phạm Nhàn truyền khắp

kinh đô, ngay sau đó là tin tức Phạm Nhàn tiếp tục ra tay với mạng lưới giám

sát bên ngoài Phạm phủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play