๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Giống như vài năm trước vụ án kỳ thi mùa xuân, những cái đầu lâu của các

quan bộ Lễ lăn lóc trên pháp trường, suýt bị chó hoang gặm nhấm, chỉ riêng

cảnh tượng đó đã lấp đầy biết bao thời gian nhàm chán của đám người khốn

cùng kinh đô, kéo theo biết bao chén rượu đục ngầu.

Ba năm trước, kinh đô nổi loạn, cũng tại chợ muối không biết bao nhiêu

tướng lãnh tham gia loạn quân đã bị chém đầu ngay tại đây. Máu tươi nhuộm đỏ

nửa con phố dài, mùi tanh nồng nặc bốc lên tận trời suốt mấy ngày liền. Còn có

thống lĩnh mười ba Thành Môn ti Trương Đức Thanh, khi bị lăng trì tử hình,

tiếng kêu thảm thiết vang dội.

Trong ba năm qua, cảnh chết thảm của Trương Đức Thanh đã làm phong

phú thêm cuộc sống của bách tính kinh đô qua vô số câu chuyện bên chén rượu.

Có điều, những sự kiện lớn của kinh đô trong những năm gần đây chắc chắn

không thể sánh bằng ngày hôm nay, bởi vì hôm nay là người chết là Viện trưởng

Giám Sát viện, là lão chó mực trung thành nhất của bệ hạ mà thiên hạ đều biết,

giờ lão chó mực điên cuồng này sắp bị tàn sát, ha ha!

Hơn nữa, địa điểm hành quyết hôm nay không phải chợ muối, cũng không

phải pháp trường trước bộ Hình, mà là ngay trước hoàng cung, trên quảng

trường! Kể từ khi Khánh Quốc sơ khai, chỉ riêng ngày hôm nay mới có quan lại

bị xử phía trước hoàng cung như thế. Bách tính hưng phấn nghĩ đến điểm này,

lòng lại sôi sục căm phẫn, tên đại quan Trần Bình Bình chắc đã phạm tội đại

nghịch bất đạo tày trời, mới phải chết ở nơi đây.

Có người vì Giám Sát viện nên đã liên tưởng đến Tiểu Phạm đại nhân,

nhưng tất cả những người đến xem hành hình đều vô thức quên điều đó, họ

cũng không bao giờ nghĩ rằng giữa Tiểu Phạm đại nhân và lão chó mực kia có

bất kỳ liên hệ nào. Họ chỉ là những người bình dân chợ búa, không biết những

nhân vật cai trị đất nước này có những mâu thuẫn gì với nhau. Cho dù có người

thông minh, cũng chỉ nghĩ theo một hướng khác, Bệ hạ vừa giao Giám Sát viện

cho Tiểu Phạm đại nhân, là ra tay tiêu diệt Viện trưởng cũ, có lẽ là để dọn

đường cho Tiểu Phạm đại nhân thanh trừng tàn dư và tội ác trong Giám Sát

viện?

Vô số bách tính ùa vào quảng trường trước điện, hồi hộp, thờ ơ, hưng phấn,

buồn bã vô cớ, muôn vàn tâm trạng phức tạp vây quanh khu pháp trường nhỏ

bé. Binh sĩ cấm vệ cùng quan quân trấn thủ kinh đô chịu trách nhiệm giữ gìn

trật tự đã ngăn cách hàng ngàn người ở bên ngoài, bảo đảm sự yên tĩnh của

pháp trường.

Không thể trách những bách tính Khánh Quốc, bởi vì họ đã quen với việc

chỉ biết những gì được cho phép biết, từ bỏ những gì không thể biết, tận hưởng

những gì được cho phép tận hưởng, giận dữ với những gì được phép giận dữ.

Bệ hạ muốn giết một đại thần, cho dù người đó có thực sự tội lỗi hay không,

nhưng họ đã được dạy rằng quân muốn thần chết, thần tất nhiên có đạo lý phải

chết, nên tất nhiên đại thần kia phải chết, tội chết vạn lần mà không thể chối

cãi...

Đám đông người nườm nượp như biển người bao la, nổi gợn sóng trên

quảng trường rộng lớn phía trước hoàng thành oai nghiêm. Khu vực gần cửa

cung đều được giữ trống, dựng một cái đài gỗ cực kỳ đơn giản, đó là pháp

trường. Trong vòng vây của biển người và hoàng thành hùng vĩ, chiếc pháp

trường nhỏ bé như một chiếc thuyền cô độc đáng thương, bất cứ lúc nào cũng

có thể chìm trong biển người hoặc vỡ vụn khi va vào thành trì bất khả xâm

phạm của hoàng thành.

Một đoàn người im lặng, trang nghiêm tiến lên dọc theo khoảng đất trống

bên dưới hoàng thành, đi ngang qua hai bên đường là hơn trăm quan lại Khánh

Quốc cúi đầu, im lặng dưới ánh mắt tò mò căng thẳng của đám đông cách đó

không xa rồi đến dưới chân cái đài gỗ nhỏ.

Từ trong xe tù, một cáng cứu thương được khiêng ra, trên đó là một ông lão

nằm bất động, hôn mê bất tỉnh, không rõ sống chết. Hạ Tông Vĩ ngước nhìn lên

bức tường thành hoàng thành, khóe mắt hơi giật giật rồi nhẹ nhàng vẫy tay,

chiếc cáng được khiêng lên trên đài gỗ.

Cuối cùng, những bách tính ở phía trước cũng được nhìn thấy vị đại quan

sắp lên đoạn đầu đài để thi hành cực hình, được chứng kiến thấy tên lão tặc hắc

ám truyền kỳ này. Họ thỏa mãn thở dài rồi im lặng nhìn ông lão bất động kia,

trong lòng tự hỏi không biết người này đã chết chưa.

Bên trong cửa thành tối om có ba vị thái giám bước ra. Bên tay trái là tiểu

thái giám cầm án thư đặt trên khay, là tội danh do triều đình định đoạt ngày hôm

nay. Bên tay phải là tiểu thái giám giơ cao hương án, trong đó là ý chỉ xử tử

Trần Bình Bình của bệ hạ.

Còn thái giám ở giữa mang vẻ mặt vô tình là Diêu công công, hắn cũng

không để hai tay rỗi mà cầm một bình nhỏ.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play