๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Thân thể Phạm Nhàn và Tiểu Hoàng đế dường như đã mất khả năng điều

khiển tâm trí, vô cùng thụ động đi theo chiếc xe lăn tử thần này, di chuyển trong

phủ Thành chủ. Khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ Tứ Cố Kiếm hoàn toàn khống chế

mọi chuyển động nhỏ nhặt nhất xung quanh.

Tiểu Hoàng đế không có sức chống cự nên phản ứng còn yếu ớt hơn một

chút. Phạm Nhàn cố gắng củng cố tinh thần, muốn chống lại luồng sát khí khiến

y cảm thấy vô cùng khó chịu, thậm chí hơi buồn nôn. Nhưng mọi nỗ lực dường

như vô ích, chỉ khiến tâm trí y rung động dữ dội.

Một vệt máu nhỏ rỉ ra từ khóe miệng, đôi mắt lộ vẻ bi ai bất lực, y cúi đầu,

không còn nhìn những chuyện đang diễn ra trong phủ Thành chủ. Y từ bỏ ý

định ngăn cản Tứ Cố Kiếm giết người, vì y không đủ sức, cũng không muốn

khiêu khích Đại tông sư đã rơi vào cuồng loạn, khiến bản thân lâm vào nguy

hiểm vô tận.

Mí mắt hạ xuống che đi ánh nhìn, nhưng không có nghĩa là không biết

chuyện gì đang xảy ra. Đặc biệt là bài học cuối cùng mà Tứ Cố Kiếm dạy cho y.

Phạm Nhàn đã buông lỏng tinh thần, không còn chống đối trực diện luồng

kiếm khí bao trùm phủ thành chủ, nên càng cảm nhận rõ ràng sự biến đổi trong

khí tức yếu ớt giữa sân. Đối với khí tức tỏa ra từ Đại tông sư trên chiếc xe lăn, y

hiểu sâu sắc hơn.

Khí tức ấy khiến y nhíu mày, vì nó mang theo mùi máu tanh, đặc biệt trong

đó không chút tình cảm, chỉ có sự lạnh lùng xa cách, coi thường sinh linh như

cỏ rác.

Dường như trước mắt Tứ Cố Kiếm, thế gian không có gì đáng trân trọng, tất

cả chỉ như lũ heo chó.

Nhưng Phạm Nhàn không hiểu, rõ ràng vị Đại tông sư này rất yêu quý Đông

Di thành.

Ngay sau đó, Phạm Nhàn cảm nhận được trong khí tức ấy thể hiện một cảnh

giới khác, đó là ý chí!

Ý chí của Tứ Cố Kiếm đã nắm quyền kiểm soát bốn phía chiếc xe lăn, mạnh

mẽ, kiên quyết, không chút do dự. Trước ý chí tuyệt đối ấy, mọi đạo đức,

nguyên tắc, lòng trắc ẩn trên đời, tâm tư người trẻ tuổi phía sau đều tan thành

bọt biển, bay tán loạn.

Phạm Nhàn bỗng ngẩng đầu lên, giơ một tay đỡ lấy Tiểu Hoàng đế đã lảo

đảo trước uy áp này. Hai mắt y lẳng lặng dõi theo ánh mắt Tứ Cố Kiếm, nhìn

vào trong phủ. Y cảm nhận được loại cảnh giới này nhưng lại vô thức sợ hãi

loại cảnh giới này.

o O o

Vốn thế gian dĩ không tồn tại Đại tông sư, tứ đại quái thú có thể phá vỡ giới

hạn của loài người, tung hoành giữa trời đất là nhờ cảm ngộ thiên địa của chính

mình. Kinh nghiệm cuộc sống tạo nên con đường đột phá hoàn toàn khác biệt

của bốn vị Đại tông sư.

Rõ ràng Hoàng đế Khánh Quốc đã đi theo con đường siêu thực để bước vào

cảnh giới Đại tông sư. Kinh mạch trong cơ thể đã tan vỡ, lâm vào bước đường

cùng rồi hồi sinh, không còn hạn chế của kinh mạch, nội lực trong cơ thể tăng

trưởng vô hạn, dùng phương pháp khắc nghiệt nhất để phá vỡ giới hạn mà thiên

địa dành cho thân thể con người.

Đây chắc chắn là phương pháp mạnh mẽ nhất, dù thế nào Phạm Nhàn cũng

không dám học theo, càng không biết phải học thế nào.

Con đường của Tứ Cố Kiếm lại khác. Từ nhỏ trong lòng đã chứa quá nhiều

u uất, đè nén, thèm khát giết chóc. Cuối cùng, sau đêm tàn sát cả tộc, từ mùi

máu tươi đó, tinh thần của lão ngưng tụ thành sức mạnh phi thường. Trong

khoảnh khắc diệt tình dứt nghĩa, lão đã thông suốt được ý chí vô động trước vạn

vật, vận dụng cái tàn sát và lạnh lùng bắt đầu đưa đôi mắt băng giá nhìn vào

đường ranh trên trời, xé rách nó một cách dễ dàng.

Trên bậc thềm cuối cùng của phủ Thành chủ, một hàng người đứng thẳng,

Thành chủ Đông Di mặc trang phục lộng lẫy của gia tộc, sắc mặt tái nhợt,

những người thân cận nhất xếp thành một hàng, chờ Kiếm Thánh đại nhân đến

đây. Đây là nơi tập trung lực lượng hùng hậu nhất của hắn ta, nhưng hắn cũng

biết mình không thể ngăn cản một Đại tông sư giết người.

Phạm Nhàn đặt ta đặt trên lưng xe lăn, không để ý đến bầu không khí im

lặng trên bậc thềm hay tiếng kêu thảm dần lắng xuống. Y chỉ chìm vào một

trạng thái mơ hồ, cuối cùng cũng cảm nhận được cảnh giới tông sư của Tứ Cố

Kiếm, nhưng nhận ra có lẽ mình không bao giờ có thể tìm được phương pháp

đạt đến cảnh giới ấy.

Mỗi cọng cỏ, từng cành cây đều có lý do tồn tại của riêng nó. Mỗi con

người đều độc nhất vô nhị, để đột phá cảnh giới, chạm tới cảnh giới tông sư, có

lẽ phải tìm ra pháp môn thật sự thuộc về mình.

o O o

Đúng lúc đó, Tứ Cố Kiếm trên xe lăn bỗng ho lên, làm rung chuyển cơ thể

gầy yếu trên xe lăn, khiến tay Phạm Nhàn nắm lưng xe lăn run rẩy một lần nữa.

Trên bậc thềm, các cao thủ của phủ Thành chủ chứng kiến cảnh này, biến

thành bóng đen trên trời, chia thành bảy hướng, lao xuống xe lăn như diều hâu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play