Hai ngày liên tiếp sau đó, thế lực của Trưởng công chúa tập hợp lại, vẫn âm

thầm truy tìm dấu vết Phạm Nhàn trong các ngóc ngách kinh đô. Khả năng hành

động cường đại đến như vậy nhưng cuối cùng chỉ phá hủy được vài cứ điểm bí

mật của Giám Sát viện, giết chết sáu bảy kiếm khách Lục Xử nhưng vẫn không

bắt được Phạm Nhàn.

Kinh Đô phủ cùng một bộ phận quân phòng vệ trong thành đã nhanh chóng

vây quanh Ngôn phủ. Nhưng khi ập vào chỉ bắt được vài hạ nhân, không thấy

bóng dáng Ngôn Nhược Hải. Họ thậm chí không thấy bóng dáng Thẩm đại tiểu

thư, huống hồ là Tiểu Ngôn đại nhân - người đã giúp Phạm Nhàn bí mật liên lạc

với các cựu thành viên Giám Sát viện trong thành.

Đại quân chưa tiến vào kinh đô, phe bên kia chỉ có thể đứng từ xa vây

quanh các kiến trúc dọc theo đường lớn Thiên Hà, giám sát nhưng không dám

cũng không có khả năng xâm nhập vào trụ sở chính của Giám Sát viện. Bọn họ

chỉ đảm bảo Phạm Nhàn và Ngôn Băng Vân không thể tiếp cận Giám Sát viện.

Việc bao vây giám sát Tịnh Vương phủ cũng ngày càng siết chặt, nhưng

không ai dám điều binh vào phủ, vì sợ đôi mắt của Phạm Nhàn đang rình rập

trong bóng đêm.

Chỉ trong một đêm, phần lớn các quan viên mật thám của Giám Sát viện đã

nhận mật lệnh từ thượng cấp, không quay về cơ quan làm việc mà biến mất vào

dòng người đông đúc của kinh đô, ẩn mình để bảo vệ an toàn, quay về với bóng

tối quen thuộc.

Tổng cộng có hơn sáu trăm người đột ngột mất tích. Mà những quan viên

Giám Sát viện này mất tích chính là mối đe dọa trực tiếp nhất với các quý nhân

trong cung điện.

o O o

Đã có tin đồn về lễ đăng cơ của Thái tử đột nhiên im bặt không rõ lý do.

Mặc dù trong cung kiểm soát thông tin nghiêm ngặt, nhưng việc bắt giam hơn

bốn mươi vị đại thần, một sự kiện lớn như vậy khó có thể che giấu mãi được.

Dần dà, bách tính kinh đô bắt đầu nhận ra sự thật, biết rằng trong hoàng

cung đã xảy ra biến cố nghiêm trọng. Bách tính không có lực lượng thay đổi

lịch sử, ít nhất là trong hoàn cảnh hiện tại, họ không đủ can đảm để đối mặt. Họ

chỉ biết im lặng chịu đựng trước tất cả, đóng cửa hiệu, tích trữ lương thực, về

nhà, trốn trong chăn và cầu nguyện Thiên Thần trong miếu sớm giải quyết xong

mọi việc.

Ai lên ngôi Hoàng đế cũng được, nhưng chung quy vẫn cần có người lên

ngôi.

Đường phố kinh đô có vẻ nghiêm nghị và vắng lặng chưa từng có, tuy chỉ là

lệnh giới nghiêm ban đêm, nhưng người dân ra đường ban ngày cũng ít dần đi.

Theo âm mưu của Trưởng công chúa, vào thời điểm này lẽ ra Thái tử đã là

Hoàng đế mới của Khánh Quốc, nhưng giờ đây hắn đã cảm nhận được nỗi bất

an trong lòng dân. Hiện tại, nguyên nhân hỗn loạn vẫn chỉ xoay quanh bên trong

kinh đô, nhưng nếu lan ra ngoài kinh đô, truyền đến các châu quận, thế thì quả

thực Khánh Quốc sẽ rơi vào hỗn loạn.

Vì vậy, hắn cần phải ổn định tình hình trong thời gian ngắn nhất. Mà muốn

làm được điều đó, hắn phải tìm ra Phạm Nhàn và giết chết y.

Thái tử nhìn đống tấu chương chất đống như núi bên cạnh, cười khổ một

tiếng rồi im lặng một hồi. Chỉ trong vòng ba ngày, số tấu chương từ các châu

quận khắp Khánh Quốc gửi về đã lên tới hơn một ngàn bảy trăm phần. Trong

quá khứ, những tấu chương này thường do các Đại học sĩ của Môn Hạ Trung

Thư xem xét, vấn đề quan trọng sẽ dâng lên để Hoàng đế quyết định, còn lại

phân phát xuống các bộ xử lý.

Nhưng hiện giờ, các Đại học sĩ đang bị giam trong ngục, quan lại các bộ

cũng rơi vào hỗn loạn, kinh đô toàn cảnh bất an, triều chính dần đình trệ, chính

sự rối ren.

Thái tử lấy ra vài tấu chương trên cùng, xem lướt qua, ánh mắt dần mơ hồ.

Đây là những tấu chương gửi muộn nhất, từ Tổng đốc sáu khu vực sau khi hay

tin Hoàng đế bị ám sát, trừ khu vực Đông Sơn.

Mặc dù ngôn từ trong đó cung kính, nhưng mũi dao ẩn sau hàng chữ lại rất

rõ ràng.

Thái tử thở dài, có phần bất đắc dĩ nghĩ rằng từ bao giờ các quan văn của

của Khánh Quốc lại trở nên kiên cường đến thế? Bỗng nhiên hắn nghĩ đến các

đại thần bị nhốt trong Thiên Lao, dưới sự lãnh đạo của hai Đại học sĩ Hồ và

Thư, bọn họ đã nhẫn nhịn hai ngày đêm mà chẳng ai lộ ra điều gì.

Trong cung không thể chần chừ thêm, nên từ hôm qua đã áp dụng tra tấn,

song vẫn không lay chuyển được khí tiết của các đại thần. Nghe nói từ trưa hôm

nay, Thư Đại học sĩ dẫn đầu tuyệt thực!

Thái tử xoa xoa thái dương, cảm thấy đau đầu khôn xiết. Liệu có nên nghe

theo ý cô cô, xử tử hết bọn họ? Nhưng nếu giết sạch thì phải làm sao đây? Ai sẽ

xử lý triều chính, không lẽ bản thân bản cung phải thực sự trở thành kẻ cô độc?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play