"Nếu có duyên phận, đúng là cần tiểu thư giới thiệu với lệnh tôn, còn nhiều

việc cần nhờ Tôn đại nhân trợ giúp." Phạm Nhàn không hoàn toàn tin tưởng

một thiếu nữ có thể lay chuyển quyết định của một Phủ doãn kinh đô. Nhưng có

Tôn Tần Nhi làm cầu nối, chỉ cần chờ thời cơ thuận lợi, khi Phạm Nhàn chiếm

ưu thế, Tôn đại nhân có thể hỗ trợ thêm, mà y cũng sẽ không từ chối.

Tôn Tần Nhi mặt mày ửng đỏ ngại ngùng, sau một lúc mới cắn môi nói:

"Thực ra... Tần Nhi thật sự bất hiếu. Vì vậy mới dám xin Tiểu Phạm đại nhân...

mong ngài khoan dung với gia phụ."

Tôn đại nhân phụng chỉ truy bắt Phạm Nhàn, nhưng Tôn Tần Nhi lại giấu y

trong phòng. Nếu sau này Phạm Nhàn thực sự lên ngôi, ai biết y sẽ xử trí thế

nào những kẻ đã hại mình như thế nào? Tôn Tần Nhi hiểu rõ tranh giành hoàng

quyền có thể đổ máu đến mức nào, việc cô làm theo cảm tính chỉ khiến sau này

phụ thân gặp hiểm nguy, nên mới tự trách mình bất hiếu.

Phạm Nhàn thở dài một tiếng, nhìn cô gái nhu nhược này với vẻ thương

cảm, trong lòng dâng lên chút áy náy, an ủi: "Cô nương yên tâm, nếu triều đình

được chỉnh đốn, An chỉ đảm bảo... ít nhất lệnh tôn sẽ không có nỗi lo về tính

mạng. Nếu ông ấy chịu tỉnh ngộ hoàn toàn, chắc chắn sẽ trở thành công thần."

Nhận được lời hứa của y, Tôn Tần Nhi vui mừng lau nước mắt, hoàn toàn

không nghĩ đến việc một nhân vật chính trị có thực hiện lời hứa hay không, cô

cúi đầu với Phạm Nhàn: “Đa tạ Tiểu Phạm đại nhân.”

"Ta mới là người phải cảm ơn cô nương." Phạm Nhàn trịnh trọng thi lễ với

Tôn Tần Nhi rồi dịu dàng nói: "Tuy An Chi không phải người tốt lành gì, nhưng

cũng chẳng phải kẻ hiếu sát. Về việc ở kinh đô, An Chi cũng mong Thái hậu

nhìn rõ sự thật, giải quyết hòa bình mà không cần đổ máu."

Hai người đối diện thi lễ, nhìn như đang lễ bái thiên địa, cảm thấy không

đúng nên ngượng ngùng đứng thẳng đậy. Phạm Nhàn quay lại nhìn cửa sổ, trời

đêm vắng lặng, ánh trăng soi rọi, trong lòng tự nhủ, đêm yên ả như thế này, sao

lại là lúc giết người?

o O o

Bên ngoài Hòa Thân Vương phủ có những bóng người bí ẩn qua qua lại lại,

nhưng các thị vệ phụ trách canh gác phủ lại không hề liếc nhìn, bởi họ biết đó là

mật thám cung đình hay có một số thuộc Khu Mật viện. Mọi người đều hiểu rõ

sự tồn tại của nhau, nên cũng không ai chủ động khiêu khích.

Hiện giờ, trong tay Vương gia nắm quyền chỉ huy cấm quân, chừng nào

quân quyền còn trong tay, các thế lực trong kinh đô buộc phải tôn trọng và nịnh

nọt vương phủ như thường.

Kể từ khi tin Hoàng thượng bị ám sát lan truyền, Thái hậu đóng chặt cửa

cung, ra chỉ dụ trấn áp mọi biến động, Hòa Thân Vương phủ trở thành trung tâm

chú ý của các phe phái trong kinh. Đại hoàng tử càng bảo vệ chu đáo cho

Vương phi và gia nhân hạ nhân, đến mức khiến người khác phải sững sờ.

Dù sao Đại hoàng tử cũng từng là đại tướng thống lĩnh Tây Chinh quân,

trong lúc mấu chốt như vậy, tính quả quyết nổi lên, điều đội cấm quân năm trăm

người vây kín vương phủ. Như vậy cho dù trong cung có biến, thân tín của Đại

hoàng tử vẫn bảo đảm an toàn cho phủ tới thời khắc cuối cùng

Về phần việc này có hợp lễ nghi, phép nước hay không, không ai dám lên

tiếng, vì đại bộ phận binh quyền tại kinh đô nằm trong tay Đại hoàng tử. Hắn

muốn làm thế nào thì làm, không ai xen vào được - nhất là khi được Thái hậu

ngấm ngầm đồng ý.

Vài văn thần dám mở miệng... hôm nay trên Thái Cực điện đã được đưa và

ngục khoản đãi.

Khánh Quốc hiện chưa có quân vương, ai có nhiều quân thì tiếng nói càng

vang.

o O o

Nhị quản gia Hòa Thân Vương phủ từ cửa lớn bên hành lang bước ra, nói

nhỏ vài điều với bọn hộ vệ, có vẻ đang bày tỏ lòng cảm kích và an ủi. Sau đó

một hộ vệ bước ra từ đám người, vào phủ sắp xếp một chiếc xe ngựa.

Giữa tiếng vó ngựa dồn dập, một chiếc xe ngựa mang ký hiệu Hòa Thân

Vương phủ chạy ra từ trong bóng tối dừng trước bậc thềm đá của phủ. Các cấm

quân canh gác xung quanh liếc sang nhưng không hề phản ứng.

Lúc này kinh đô thi hành lệnh giới nghiêm chặt chẽ, ngoài những lực lượng

truy nã Phạm Nhàn trên các đường xá, phố phường gần như vắng tanh. Theo lẽ

thường, việc đi lại ban đêm bị cấm tuyệt đối. Nhưng người chuẩn bị lên xe là

nhị quản gia của phủ Đại hoàng tử, đương nhiên cấm quân làm ngơ.

Nhị quản gia ôn tồn thăm hỏi vị giáo quan cấm quân, đứng trên bậc thềm

ngước nhìn vào bóng tối cuối ngõ, biết rằng trong màn đêm ấy có không biết

bao nhiêu ánh mắt đang rình mò hành tung của mình. Dẫu vậy, hắn chẳng hề lo

ngại, vì hắn sắp đến gặp mưu sĩ của phủ Trưởng công chúa để bàn kế hoạch tiếp

theo giữa hai bên.

Đúng vậy, nhị quản gia này chính là thủ lĩnh gián điệp bí mật mà Tiểu

Hoàng đế Bắc Tề phái đến kinh đô, ngấm ngầm lừa gạt Vương phi, bán đứng

hành tung của Phạm Nhàn ở hẻm Dương Thông cho Trưởng công chúa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play