Không có gì bất ngờ, mũi tên hung hăng đâm thẳng vào sau lưng Phạm

Nhàn. Không, nói chính xác là đâm trúng chiếc rương màu đen mà Phạm Nhàn

đang cõng trên lưng!

Trong sương mù trên bờ biển vang lên một tiếng kêu đau đớn, điểm đen kia

dường như lảo đảo một chút, suýt nữa bị mũi tên này bắn ngã xuống đất, nhưng

không hiểu vì sao, lại lập tức đạp đất bay lên, nhanh chóng chạy thẳng về phía

xa.

Vẫn không chết?

Vẫn không chết!

Có sương mù dày đặc che khuất, mọi người trên thuyền chỉ có thể loáng

thoáng nhìn thấy bóng dáng của Phạm Nhàn, ngay cả người có nhãn lực sắc bén

như Yến Tiểu Ất cũng không thấy rõ chi tiết tên mũi tên bắn trúng đối phương.

Trên gương mặt năm tên cao thủ thân binh của Yến Tiểu Ất, đều lộ vẻ sợ hãi và

hoài nghi. Truy sát Phạm Nhàn cả một đêm, đến tận nơi này, lòng tin của mọi

người đã dần dần mất đi.

Làm sao trên thế giới này lại có người trượt được từ trên vách đá bóng loáng

cao hàng trăm trượng trượt xuống!

Làm sao trên thế giới này lại có người bị Đại Đô Đốc bắn trúng một mũi tên

toàn lực, nhưng chỉ lảo đảo một cái!

Những cao thủ thân binh này đột nhiên nghĩ đến lai lịch người mà mình

đuổi giết, nghĩ đến người có Thiên Mạch trong truyền thuyết, nghĩ đến rất nhiều

chuyện liên quan tới Phạm Nhàn.

Trong lòng Yến Tiểu Ất không khỏi nảy sinh một chút cảm xúc xao động,

nhưng gương mặt hắn vẫn lạnh lùng, không lộ ra biến đổi trong nội tâm. Hắn vỗ

lan can thuyền, người đã bay tới bờ, trong rừng cây bên bờ mơ hồ vang lên

tiếng truyền đến tiếng bầy ngựa lao phi nước đại.

Năm cao thủ thân binh ở đuôi thuyền nhìn nhau một cái, gương mặt đầy

kiên định, lướt tới trên bờ.

Chỉ chốc lát sau, một đội kỵ binh từ trong rừng chạy tới, trao vật cưỡi cho

sáu người nhóm Yến Tiểu Ất.

Không thể nói là Yến Tiểu Ất chuẩn bị không đầy đủ, chuyến này đến Đạm

Châu để vây giết, thực hiện đồng thời hai tuyến đường dưới nước và trên bộ, có

tuấn mã đi lại, làm sao Phạm Nhàn có thể trốn thoát?

Tiếng vó ngựa vang lên, đội ngũ truy sát Phạm Đề ti biến mất trong sương

mù bên bờ biển. Sau khi chiếc thuyền buồm màu trắng trên biển bị va chạm, nó

bắt đầu từ từ chìm vào trong nước biển lạnh giá, trên mặt biển đâu đâu cũng là

thi thể và tro cặn trôi nổi.

Hồng Thường Thanh nhảy xuống, Phạm Nhàn cũng nhảy xuống, Yến Tiểu

Ất và đám thân binh của hắn cũng nhảy xuống, mười ba vạn lượng bạc trắng

cũng chìm xuống.

Truy bắt vẫn đang tiếp tục.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Một ngày sau, trong rừng rậm nguyên thủy phía bắc Đạm Châu, phía sau

một cây đại thụ, Phạm Nhàn mặc một bộ áo đen ngồi trên rêu xanh, miệng há

hốc thở hổn hển, thỉnh thoảng lại đưa tay lau máu chảy ra từ khóe môi.

Sau đó y nhẹ nhàng vuốt ve chấm nhỏ trên cái rương trong ngực, cõi lòng

phát lạnh. Từ khi còn thiếu niên, y đã biết độ chắc chắn của cái rương này, bản

thân dùng dao găm màu đen mà Phí tiên sinh đưa cho cũng không thể lưu lại

chút vết tích nào. Ai có mà ngờ nổi một mũi tên của Yến Tiểu Ất lại có thể lưu

dấu vết trên rương.

Từ đó có thể thấy mũi tên của Yến Tiểu Ất mạnh mẽ đến mức nào.

Nói vậy chắc những người kia cũng không ngờ mình dám trực tiếp ngăn cản

mũi tên đó, khóe môi Phạm Nhàn nở nụ cười. Có một cái rương như vậy trên

người, không lấy ra để đỡ đạn mới là đồ ngốc.

Chẳng qua y cũng biết, mặc dù cái rương đã ngăn chặn mũi tên đâm vào

thân thể, nhưng lại không thể ngănc ản lực chấn động cường đại và tiễn ý sắc

bén hung ác kia, cho nên nội tạng của mình đã là thương càng thêm thương,

chân khí cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn.

Cho nên tại rừng rậm phía bắc Đạm Châu, y đã bị đội ngũ truy đuổi của Yến

Tiểu Ất bao vây trong khu vực chưa đầy mười dặm.

Có điều Phạm Nhàn không hề lo lắng, ngược lại sâu trong cõi lòng bắt đầu

mơ hồ hưng phấn. Y cố sức kiềm chế nhịp hít thở của mình, ngón tay nhẹ nhàng

mở cái rương dài màu đen.

Trong chiếc rương là những vật kim loại giản dị tự nhiên, thậm chí trông có

vẻ đơn sơ. Nhưng Phạm Nhàn lại biết , những món đồ kém xa thanh trường

cung quấn tơ vàng bá đạo mỹ lệ mà Yến Tiểu Ất cầm, lại chính là vũ khí đáng

sợ nhất trên thế giới này.

Y nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó hai tay bắt đầu hoạt động

nhanh chóng trong chiếc rương, kèm theo một chuỗi âm thanh lách cách đơn

giản mà tuyệt diệu, một món vũ khí không thuộc về thế giới này, đã bình tĩnh

xuất hiện trong tay y.

Lần trước khi vũ khí này xuất hiện trên thế gian đã trực tiếp gây ra cái chết

bí ẩn của hai vị thân vương Khánh Quốc, góp phần cho Thành Vương gia đăng

cơ, cũng cho phép bệ hạ của Khánh Quốc hiện tại có cơ hội ngồi lên ghế rồng.

Xét theo một góc độ nào đó mà nói, năm xưa Đại Ngụy bị diệt, tình hình thiên

hạ biến đổi, Khánh Quốc trở nên cường đại... khởi nguồn cho tất cả mọi việc

chính là từ khẩu M82A1 trong tay Phạm Nhàn lúc này.

M82A1, một danh hiệu đơn giản, một chiếc rương màu đen, một báu vật

trong truyền thuyết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play