Sắc mặt Vân Chi Lan lóe lên vẻ kinh ngạc nhưng nhanh chóng ẩn giấu, hắn

mỉm cười bất đắc dĩ, không nói thêm gì, dắt theo hai nữ đệ tử rời khỏi sân sau.

Ngay lúc sắp đi ra khỏi, hắn đột nhiên quay đầu lại: "Sư đệ bảo trọng, Phạm

Nhàn còn âm hiểm hơn những gì đệ tưởng tượng."

Vương Thập Tam Lang cười khổ "Đại sư huynh, nếu huynh đến nói với

Minh Thanh Đạt, đệ tin chắc mình sẽ có cơ hội được xem Phạm Nhàn chậm rãi

hại chết mình như thế nào."

Vân Chi Lan không quay đầu lại, hai vai vững chãi như đúc bằng thép. Hắn

im lặng một lát rồi nói: "Hắn dùng lợi ích lớn đến như vậy làm tiền đặt cược,

muốn thăm dò mức độ trung thành của đệ đối với hắn... Ta thực sự không hiểu."

“Đệ cũng không hiểu.” Vương Thập Tam Lang chậm rãi nói: "Có lẽ hắn tự

tin đến mức cho dù đệ phản bội hắn, hắn cũng có cách diệt trừ Minh gia. Hắn

chỉ muốn đệ chịu trách nhiệm trong việc này, nhân tiện xem xét thái độ của đệ."

Vân Chi Lan nói: "Rốt cuộc ý tứ của sư phụ là sao? Minh gia quan trọng

hơn hay là lòng tin của Phạm Nhàn đối với đệ quan trọng hơn? Biết được điều

này, ta mới có thể quyết định nên làm thế nào."

"Lòng tin của Tiểu Phạm đại nhân là quan trọng nhất." Vương Thập Tam

Lương thành khẩn nói: "Cho dù đệ liên thủ với huynh, tiết lộ chân tướng trong

mọi chuyện cho Minh Thanh Đạt, giúp Minh gia vượt qua sóng gió lần này,

nhưng lần sau thì sao?... Chung quy thì Nội Khố vẫn thuộc về Tiểu Phạm đại

nhân, sư phụ cũng không ngại thiết lập một loại tình hữu nghị nào đó với vị tiểu

bằng hữu nước khác."

"Vậy vừa rồi đệ không nên nói với ta." Vân Chi Lan chậm rãi nói.

Vương Thập Tam Lương mỉm cười nhìn về phía sau mình, nơi đại chưởng

quỹ Chiêu Thương tiền trang vẻ mặt cảnh giác ôm đống giấy tờ: "Cho dù đệ

không tiết lộ cho huynh, nhưng không ai biết liệu đệ có âm thầm thông báo cho

huynh hay không, thế nên tốt hơn hết là nói thẳng với huynh."

"Xem ra trong Đông Di thành cũng không động thủ." Vân Chi Lan thở dài,

không phải hắn tiếc nuối vì đi chuyến uổng công, mà đang kinh ngạc trước hành

động sâu sắc gian xảo dưới gương mặt ngây dại của sư phụ. Mãi đến hôm nay

hắn mới biết, đệ tử nhỏ tuổi và bí ẩn nhất kia, sau khi rời khỏi Kiếm Lư vẫn

luôn làm việc dưới trướng Phạm Nhàn.

"Đúng vậy." Vương Thập Tam Lang gật đầu nói: "Hôm nay đệ phải làm

việc, cho nên xin xin đại sư huynh tạm thời rút lui, cũng xin giữ im lặng."

"Ta có thể rút lui, nhưng vì sao phải giữ im lặng?" Vân Chi Lan bình tĩnh.

Vương Thập Tam Lang rút từ trong áo ra một tấm ngọc bài nho nhỏ, đưa

cho hắn xem qua. Vân Chi Lan thấy tấm ngọc bài này, lập tức thở dài lắc đầu

cười nói: "Mọi người trong môn phái đều biết, đệ không có kiếm bài, ai ngờ sư

phụ đưa đệ cái này."

.o O o.

Trong thế giới này, mọi người, mọi thế lực đều làm cỏ đầu tường, còn nhánh

của Đông Di thành hiển nhiên là một cây đại thụ chọc trời. Nếu như bọn họ ngả

theo bất cứ hướng nào, cũng có thể tạo ra một kết cục không ai ngờ đến, không

cách nào nghiêng về như cũ.

Cho nên, Tứ Cố Kiếm không thể ngả, bởi vì kiếm của hắn có trách nhiệm

bảo vệ Đông Di thành. Hắn phải đánh giá rõ ràng tình hình Khánh Quốc trước

khi đưa ra quyết định. Hoặc có thể nói, chỉ khi có sự cám dỗ mạnh mẽ đến mức

chết người, hắn mới ra tay.

Do Phạm Nhàn đột ngột quật khởi, hắn nhất định phải đảm bảo thành ý đầy

đủ đối với Phạm Nhàn, đó là một phần thái độ, đó cũng là Vương Thập Tam

Lang. Còn một phần thái độ hắn giữ lại bên phía Trưởng công chúa, chẳng hạn

như Vân Chi Lan.

Chỉ cần như vậy, sau này trong nội bộ Khánh Quốc cho dù bên nào chiến

thắng, hắn cũng có thể thu được lợi ích tương ứng.

Đây chính là bắt cá hai tay, nhưng cả hai tay đều cực kỳ rắn chắc.

Mà đợt tập kích Chiêu Thương tiền trang đêm nay, lại khiến hai tay Tứ Cố

Kiếm phải giằng co trực diện, chỉ e ngay chính vị Đại tông sư này cũng không

lường trước được.

Phạm Nhàn đã ra tay trước, nên Vân Chi Lan chỉ có thể rút lui, nhưng hắn

không cần im lặng, hắn hoàn toàn có thể nói cho Minh Thanh Đạt biết chân

tướng, để Minh Thanh Đạt từ chối việc Chiêu Thương tiền trang tham gia cổ

phần. có điều. Nhưng hắn đã thấy kiếm bài của sư phụ, cho nên cũng hiểu được

tình hình hiện tại, biết vị Đại tông sư này đang ngả sang bên nào.

o O o

Trong Chiêu Thương tiền trang hoàn toàn tĩnh lặng, loáng thoáng mùi máu

tươi từ sảnh trước lan tới.

Đại chưởng quỹ tiền trang lúc trước vẫn luôn cảnh giác, nhưng gương mặt

hiện giờ đã bình tĩnh điềm đạm trở lại. Hắn trịnh trọng thi lễ với Vương Thập

Tam Lang đang ngây ngốc cầm lá cờ xanh trong tay, cung kính nói: "Chúc

mừng Thập Tam đại nhân đã qua ải."

Vương Thập Tam Lang ngây ngốc nghiêng đầu, một lúc lâu sau mới thở dài

nói: "Con người đúng là phức tạp, sư phụ và Phạm Nhàn đều là... hai người rất

thú vị."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play